Ngoan, đừng chạy - (Chương 2) - Tác giả Dạ Tử Sân Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Những lúc khó khăn cô bên cạnh anh, những lúc gục ngã, cô nâng đỡ an ủi anh Nhưng rồi sao, cuối cùng anh ta vẫn phản bội cô. - Mười hai năm qua cứ xem như tôi có mắt như mù. Chúng ta chấm dứt đi! Anh Hai Đừng Chạy! doc truyen trong sinh hao mon: anh hai dung chay! trong sinh hao mon
chạy về nơi phía anh cánh tay này Hẹn Kiếp Sau, Anh Yêu Vội Thế | Ballad Buồn Cô Đơn Nhất 2022 #henkiepsau #anhyeuvoithe #chayvenoiphiaanh #balladbuoncodon #ngaybuonnhat 👉 Đừng quên Đăng ký (Subscribe) Ngày Buồn Nh
Trọng sinh hào môn: Anh hai đừng chạy! Đánh giá: 8 / 10 từ 87 lượt. Tác giả: Thụy Thu. Thể loại: Trọng Sinh, Ngược, Sủng, Truyện Teen, Hào môn. Nguồn: Truyện Vip. Trạng thái: Full. Trọng Sinh Hào Môn Anh Hai Đừng Chạy là một truyện ngôn tình hấp dẫn về chủ đề trọng sinh
Hội đồng nghiệp dễ thương MileApo-JeffBarcode-ZeeNunew. Đề nghị hai anh lớn Mile và Zee đừng giữ bồ chặt như z ạ 🌝 #MileApo #JeffBarcode #ZeeNunew . 15 Oct 2022 15:58:58
Vay Tiền Nhanh Ggads. Cuộc đời có bao nhiêu mười năm mà phí hoài? Có bao nhiêu mười năm để dành trọn tình cảm cho một kẻ không có được chút lương tâm??? Mười năm cuộc đời của người con gái...Bốn năm thanh xuân, ba năm quen nhau, lại còn thêm năm năm vợ chồng. Tình có mà nghĩa cũng không cạn. Những lúc khó khăn cô bên cạnh anh, những lúc gục ngã, cô nâng đỡ an ủi anh... Nhưng rồi sao, cuối cùng anh ta vẫn phản bội Mười hai năm qua cứ xem như tôi có mắt như mù. Chúng ta chấm dứt đi!
Tác giả PJH Thể loại Ngôn Tình, Ngược, Đô Thị, Sủng Trạng thái Full Nội dung truyện Cuộc đời có bao nhiêu mười năm mà phí hoài? Có bao nhiêu mười năm để dành trọn tình cảm cho một kẻ không có được chút lương tâm??? Mười năm cuộc đời của người con gái… Bốn năm thanh xuân, ba năm quen nhau, lại còn thêm năm năm vợ chồng. Tình có mà nghĩa cũng không cạn. Những lúc khó khăn cô bên cạnh anh, những lúc gục ngã, cô nâng đỡ an ủi anh… Nhưng rồi sao, cuối cùng anh ta vẫn phản bội cô. – Mười hai năm qua cứ xem như tôi có mắt như mù. Chúng ta chấm dứt đi! Đọc truyện online Review truyện Trọng Sinh Hào Môn Annh Hai Đừng Chạy Kiếp trước cô vì bắt gặp chồng ngoại tình, trong lúc đau khổ chạy ra đường bị tai nạn giao thông mà chết. Gã chồng cô khi ấy đứng ngay bên cạnh nhưng hắn lạnh lùng nhìn cô đau đớn chết đi mà không nghĩ đến chuyện cấp cứu. Cô ôm nỗi hận mà trọng sinh vào cơ thể của một nàng tiểu thư hào môn Âu Dương Thiên Thiên. Sứ mệnh lần này của cô là thực hiện nguyện vọng của Âu Dương Thiên Thiên, lấy lại gia tài, chinh phục “anh hai”, người anh trai không cùng huyết thống và tống người chồng ở kiếp trước vào Sinh Hào Môn Anh Hai Đừng Chạy là một truyện ngôn tình hấp dẫn về chủ đề trọng sinh, cải xác hoàn hồn. Đây là câu chuyện ngôn tình về thế giới ngầm theo mình thấy là đáng đọc nhất sau Đạo Tình. Mở đầu câu chuyện là tình huống hoán đổi linh hồn của nữa Đàm Gia Hi, một nữ MC nổi tiếng với Âu Dương Thiên Thiên, một cô tiểu thư khuê các yêu kiều nhưng gia đình không hạnh phúc. Điểm khác biệt duy nhất trong truyện trọng sinh này là linh hồn của nữ chính gặp được linh hồn nguyên chủ của mình, dùng sự không cam tâm của cô ấy để sống lại. Và chỉ có một người duy nhất được trọng sinh, người còn lại thì mất vĩnh viễn. Với Đàm Gia Hi thì kết thúc chính là mở đầu.“Cuộc đời có bao nhiêu mười năm mà phí hoài? Có bao nhiêu mười năm để dành trọn tình cảm cho một kẻ không có được chút lương tâm??? Mười năm cuộc đời của người con gái…Bốn năm thanh xuân, ba năm quen nhau, lại còn thêm năm năm vợ chồng. Tình có mà nghĩa cũng không cạn. Những lúc khó khăn cô bên cạnh anh, những lúc gục ngã, cô nâng đỡ an ủi anh… Nhưng rồi sao, cuối cùng anh ta vẫn phản bội cô.– Mười hai năm qua cứ xem như tôi có mắt như mù. Chúng ta chấm dứt đi!”Đàm Gia Hi chết một Âu Dương Thiên Thiên được tái sinh. Từ đây cô sẽ sống thay cho cuộc đời cô ấy, lấy lại những thứ thuộc về cô ấy. Thế nhưng còn theo đuổi đàn ông ư? Đàm Gia Hi không chắc nhiệm vụ này sẽ hoàn thành. Bởi đời trước dù sống 31 năm nhưng cô chưa từng theo đuổi đàn ông? Trong phương diện tình cảm cô vẫn rất ngây thơ thì làm sao có thể chinh phục được anh, “đế vương” của thế giới ngầm, tỷ phú giàu có nhất thế giới khiến bao người ngưỡng mộ?Lần đầu gặp mặt gia đình Âu Dương Thiên Thiên, sự thay đổi trong tính cách của cô khiến người cha vui mừng. Thế nhưng nó khiến mẹ kế sinh ra nghi ngờ và cẩn thận hơn. Thế thì thế nào? Bà ta nghi ngờ thì sao chứ, dù sao cũng chẳng làm gì được cô hết. Nhiệm vụ của cô là lấy lại tất cả mọi thứ thuộc về Âu Dương Thiên Thiên, trong đó có cả sự yêu thương của ba cô. Kiếp trước cô là phóng viên, là nữ MC có lượng người hâm mộ tương đương với một sao hạng B, vậy thì chút âm mưu của ba mẹ con họ có là gì. Không đụng đến cô, cô sẽ không để ý, nhưng nếu đụng đến cô, cô sẽ trả lại gấp 3. Đó chính là tính cách của nữ MC 31 tuổi Đàm Gia minh, mạnh mẽ, kiên cường thế nhưng trong lần đầu gặp anh trai, người đàn ông trong ký ức, Âu Dương Thiên Thiên lại bối rối. Không chỉ bởi vẻ đẹp hoàn mỹ của anh, mà còn cả trong cách anh đối xử với người trong nhà. Anh có thể nói chuyện, tặng quà cho hai người em gái, chỉ lạnh nhạt với mình Âu Dương Thiên Thiên. Trong ký ức là vậy, bây giờ vẫn vậy. Thế nhưng cô lại không điều khiển được chính mình mà gọi anh ngay khi nhìn thấy. Vậy mới biết tình cảm mà Âu Dương Thiên Thiên trước khi chết dành cho anh sâu đậm biết bao lẽ Đàm Gia Hi trong Trọng Sinh Hào Môn Anh Hai Đừng Chạy là vị tiểu thư nghèo nhất mình từng thấy. Bởi trong các truyện ngôn tình trước làm gì có ai trọng sinh mà không phải sống trong mỏ vàng, tiêu tiền như nước. Thế nhưng Đàm Gia Hi trọng sinh đến cơ thể Âu Dương Thiên Thiên ngay khi vừa làm ăn thua lỗ, lại không thể dựa vào Âu Dương gia. Vì thế việc đầu tiên cô cần làm chính là kiếm tiền, trả ngân hàng. Cô nghĩ đến số tài sản người mẹ quá cố để lại ở Đường gia và quyết định phải về lấy. Lúc ngày người anh trai lạnh nhạt của cô dường như biến thành người khác. Anh chủ động đưa cô đến Đường gia, và đợi để đưa cô về. Bởi lẽ anh đã bắt đầu có hứng thú với cô gái nhỏ ngay khi sử dụng “mồm mép” của mình khiến mẹ kế phải á khẩu. Mối quan hệ của hai người từ sự kiện này bắt đầu tốt dần lên. Cô thay Âu Dương Thiên Thiên nói lời tỏ tình với anh. Thế nhưng điều anh nhìn thấy trong mắt cô không có thứ tình cảm đó. Chính vì thế anh từ chối nhưng vẫn quan tâm, bảo vệ cô. Sau nhiều lần “vào sinh ra tử” cùng nhau, tình cảm của anh với Âu Dương Thiên Thiên ngày càng lớn, rồi biến thành tình yêu lúc nào không trở thành người con gái anh nhớ nhung nhất, mong muốn được gặp từng phút, từng giây. Thế nhưng linh hồn bên trong cơ thể cô lại đầy mâu thuẫn. Cô tham luyến ấm áp anh mang đến nhưng lại không thể vượt qua được bóng ma quá khứ của mình. Cô không thể quên đi sự cảm giác ghê tởm người chồng cũ trong kiếp trước mang lại. Kể cả khi chính tay cô đã tống hắn ta vào tù, đã nói lời tạm biệt với Đàm Gia Hi. Nhưng linh hồn bên trong vẫn tồn tại những ký ức kinh hoàng mà Đàm Gia Hi gặp phải trong kiếp trước. Vì không vượt qua được “bóng ma” trong tâm lý của mình cô buộc phải từ chối tình yêu của anh. Nhưng “đế vương” của thế giới ngầm, khi đã động tình liệu có dễ dàng từ bỏ? Anh sẽ làm gì để Âu Dương Thiên Thiên hoàn toàn quên đi quá khứ của mình? Tình yêu của hai người liệu có vượt qua được những trắc trở trùng trùng, những ngăn cản từ gia tộc, bạn bè, người quen,…thậm chí là sự ám hại của kẻ thù hay không? Tất cả những câu hỏi này sẽ được giải đáp trong truyện Trọng Sinh Hào Môn Anh Hai Đừng Chạy của tác giả chung đây là một tác phẩm hay, lôi cuốn, văn phong mượt mà, nam nữ chính đều thuộc dạng thông minh, có tài có sắc rất hợp “khẩu vị” của mình. Còn tác giả thì có vẻ rất bá đạo và tham vọng khi sử dụng chính bút danh của mình làm tên của tập đoàn xuyên quốc gia do nam chính và Âu Dương gia quản lý trong truyện. Nếu bạn đang muốn đổi “khẩu vị” sau chuỗi ngày đọc những truyện ngôn tình đô thị, cổ trang thì hãy chọn ngay Trọng Sinh Hào Môn Anh Hai Đừng Chạy. Chắc chắn tác phẩm sẽ không làm bạn thất vọng. Đọc truyện online tại đây
Âu Dương Thiên Thiên đi ra khỏi nhà hàng, bấm nút thang máy xuống tầng dưới của khách sạn, cô dáo dác nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng hình của Bạch Oa này, nhiều người đi ngang qua cô đều thì thầm bàn tán cái gì đó và hướng mắt chỉ về phía cửa ra vào. Âu Dương Thiên Thiên theo hướng đó mà chạy, cuối cùng cũng phát hiện ra Bạch Oa Oa. Thấy cô ấy đang lững thững đi từng bước nặng nề, cô ngay lập tức bước đến, cầm lấy tay Bạch Oa Oa kéo lại, hỏi- Cậu không sao chứ?Lúc nãy thấy Bạch Oa Oa tự lấy chai thủy tinh đập vào đầu, cô thật sự cảm thấy kinh ngạc, nếu nói là không sao, cô thật sự không tin. Và quả nhiên, đúng như điều Âu Dương Thiên Thiên nghĩ, chiếc váy trắng tinh trên người Bạch Oa Oa đã hoàn toàn bị nhiễm bẩn, những màu đỏ thẫm loang lỗ trên từng tấc vải, không thể nhận ra đây là màu của rượu vang hay là màu của máu mắt nhìn lên, Âu Dương Thiên Thiên thấy một vệt máu dài đang chảy xuống từ một bên đầu của Bạch Oa Oa, cô vươn tay vén mái tóc trước của cô ấy lên, cau mày nói- Cậu bị thương rồi, mình đưa cậu đến bệnh nói, cô vừa cầm lấy tay người con gái muốn kéo đi, thế nhưng ngay lúc đó, đột nhiên Bạch Oa Oa hất văng tay của Âu Dương Thiên Thiên ra, hét lên- Cậu đừng động vào Dương Thiên Thiên không phòng bị nên nhất thời lui về sau vài bước, cô giữ vững thân thể, chậm rãi thu tay về, đáp- Được rồi, mình không động vào cậu, chúng ta đến bệnh viện lời, Âu Dương Thiên Thiên rút trong túi ra một vật màu đen, cô bấm nút đỏ trên đó, từ đằng xa một tiếng "Bíp" kêu lên, chiếc xe đậu bên đường đã được mở khóa. Nhấc chân bước đi tới, bất ngờ phía sau cô vang lên giọng nói- Cậu biết rồi phải không? Chuyện Trịnh Gia Dĩnh đã lừa mình, cậu đã biết trước rồi đúng chứ?Âu Dương Thiên Thiên quay lưng lại, cô nhìn Bạch Oa oa, mím môi gọi- Oa Oa, mình...- Nếu không sao có thể trùng hợp như vậy? Cậu vừa hỏi mình câu hỏi đó thì cũng là lúc mình biết được sự thật? - Bạch Oa Oa cắt ngang lời của Âu Dương Thiên Thiên, giọng nghẹn ngào nói. "..."Âu Dương Thiên Thiên chớp đôi mắt trong suốt, cô im lặng vài giây rồi gật đầu trả lời- Phải, mình biết trước rồi. Và chính mình cũng là người sắp xếp mọi chuyện, để Trịnh Gia Dĩnh cùng Tuyết Lệ đến nơi của chúng ta, và cũng để cho cậu nhận ra bộ mặt thật của mắt Bạch Oa Oa ngân ngấn nước, cô run run đôi môi khô nứt, lên tiếng hỏi- Tại sao cậu lại làm như vậy?Âu Dương Thiên Thiên cau mày, rành rọt đáp- Bởi vì mình muốn cậu biết được sự Oa Oa siết chặt tay, gằn giọng gầm một tiếng- Tại sao?- Bởi vì mình muốn cậu nhận ra cậu yêu sai người rồi, đồ ngốc! - Âu Dương Thiên Thiên lần này cũng hét lên, cô nhướn mày, chỉ thẳng mặt của Bạch Oa Oa, nói- Cậu vì một tên cặn bã mà khiến bản thân thảm hại như thế nào cậu biết không? Cậu vì một kẻ không yêu mình mà tàn nhẫn với chính bản thân như thế nào cậu biết không? Cậu vì Trịnh Gia Dĩnh mà tàn phá thanh xuân của mình như thế nào cậu biết không? Cậu KHÔNG BIẾT! Căn bản là không biết chính mình thay đổi đến thất bại như thế nào Có sự thật nào là không khó chấp nhận chứ? Có sự thật nào là dễ dàng nhìn nhận chứ? Nhưng vì mình muốn cậu biết nhanh một chút, sẽ đau một lần rồi thôi, còn hơn đến khi tình cảm quá sâu đậm, cậu sẽ không dứt ra được, nên mình mới phải làm như vậy. Thậm chí, mình tính hết mọi đường, mọi chuyện có thể xảy ra nếu cậu thực sự không thể chịu được chuyện này, nhưng ngàn tính vạn tính mình lại không nghĩ đến cậu sẽ tự làm tổn thương mình vì một kẻ không đáng như vậy, Bạch Oa Oa!Người con gái bị chỉ trích, uất ức đến khóc thành tiếng, há miệng gào thét- Cậu thì biết gì chứ? Cậu vốn không ở trong hoàn cảnh của mình, cậu không biết điều đó đối với mình kinh khủng đến mức nào Dương Thiên Thiên trừng mắt, mạnh mẽ phản bác- Đúng! Mình không biết gì hết, không biết tình cảm cậu dành cho Trịnh Gia Dĩnh nhiều như thế nào, cũng không biết anh ta có ý nghĩa gì lớn lao đối với cuộc sống của cậu, nhưng mình biết, anh ta không xứng với sự hi sinh của cậu, Bạch Oa Oa! Trịnh Gia Dĩnh bắt cá hai tay, cùng một lúc quen 2 người phụ nữ, vừa muốn có cậu vừa muốn có người mình yêu, lừa dối và phản bội, hắn ta thực sự là tên cặn bã, dù có tốt đến mức nào thì việc mà hắn làm cũng đều là đê tiện! - Cậu nói điều này đối với cậu là kinh khủng, sự thật này đối với cậu là tàn nhẫn. Nhưng cậu có biết thế giới ngoài kia còn có biết bao nhiêu phụ nữ trải qua việc kinh khủng hơn cậu không? Có người từng trao trọn vẹn cả thanh xuân, cả sự nghiệp, cả một cuộc đời vì một tên giống như Trịnh Gia Dĩnh đấy, đi đến cuối con đường của hôn nhân cùng hắn ta nhưng kết quả là gì cậu biết không? Người phụ nữ đó đã bị chồng của mình phản bội, thậm chí là bị hắn ta giết chết! 12 năm của cô ấy đã cống hiến hết sức như thế nào, so với cậu chỉ có 9 tháng, nhiều nhất cũng chỉ 7 năm cậu nhận ra được sự chênh lệch kinh khủng này chưa? Việc của cậu, căn bản chẳng là gì cả!Bạch Oa Oa cắn răng, không thể nói lại được, cô ta siết chặt tay, móng tay đâm sâu vào da thịt đau Dương Thiên Thiên nói xong, cô thở hắt ra một hơi, điều chỉnh lại hơi thở của mình rồi mới nói tiếp- Oa Oa, mình biết chấp nhận một sự thật tàn nhẫn là rất khó khăn, nhưng thế giới này là vậy mà, đâu phải vì cậu là phụ nữ mà nương tay với cậu đâu. Nếu người đàn ông đó đã không đáng, thì cậu nên vứt bỏ anh ta thật dứt khoát đi. Dám yêu dám hận, dám vấp ngã dám đứng lên, đó mới là điều mà cậu cần làm, chứ không phải vì một tên cặn bã mà ra tay tổn thương chính bản thân Từ bỏ không bao giờ là điều dễ dàng, Oa Oa. Nhưng nó đáng!Âu Dương Thiên Thiên đã trải qua gần hai đời người, cô cũng từng vì một tên cặn bã mà đau khổ, vậy nên cô thấu hiểu cảm giác của Bạch Oa Oa rõ hơn bất kì ai hết. Nhưng cô khác cô ấy ở một điểm, chính là cô lựa chọn mạnh mẽ đối đầu lại, không phải uất ức cam chịu. Cô biết đối với tình yêu sâu nặng, rất khó khăn để làm theo lý trí, nhưng phụ nữ phải biết tỉnh táo đúng lúc, nhìn ra cái gì đáng, cái gì không đáng mà buông bỏ. "Dám yêu dám hận" thực sự là lựa chọn của cô lúc đó, đến bây giờ đều chưa từng hối hận. Bởi vì chính nhờ quyết định ấy, mà sau này cô mới gặp được người thật lòng yêu cô, khiến cô muốn tồn tại tiếp tục ở thế giới đáng sợ này, dù cho con đường phía trước bây giờ vẫn còn rất chông gai. Nhưng vì người đó, cô vẫn đang sống, vẫn đang đấu tranh từng ngày với "sự thật" để bảo vệ tình yêu của cả Dương Thiên Thiên dứt lời, cô đi đến chiếc xe ô tô, mạnh mẽ mở cánh cửa nơi ghế phụ ra, lên tiếng- Lên xe đi, mình sẽ không để cậu vì tên đó mà mất máu đến chết này, Bạch Oa Oa không còn gì để cãi nữa, cô ta cuối cùng cũng nhấc chân, bước từng bước đến chỗ của Âu Dương Thiên Thiên, rồi ngồi vào trong xe. Đóng cửa lại, Âu Dương Thiên Thiên đi vòng sang bên kia, ngồi vào ghế lái, sau đó nhấn ga chạy đi.===================================Lúc này, ở một nơi khác...Mã Nhược Anh đang ở trong một căn phòng, chợt có tiếng điện thoại vang lên, cô vươn tay cầm lấy di động của mình, không nhìn màn hình mà trực tiếp hỏi- Có chuyện gì?Từ đầu dây bên kia, giọng một người phụ nữ truyền đến- Phó chủ, người của hội vừa mới liên lạc, báo đến một tin tức. Lão đại của cô đã tới Mỹ rồi, cô ấy phát lệnh đến toàn bộ thành viên tổ Satan, muốn gặp mặt tất cả vào ngày mai. Đồng thời căn dặn, không được thiếu một ai!
Đánh giá từ 143 lượt Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Hào Môn Anh Hai Đừng Chạy! của tác giả Tống Dật Nhiên, tôi hận anh, cho đến khi chết tôi cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh! - 4 năm thanh xuân, 3 năm quen nhau, thêm 5 năm tình nghĩa vợ chồng, những lúc anh khó khăn là tôi luôn bên cạnh, những lúc anh gục ngã là tôi an ủi giúp đỡ. Tống Dật Nhiên, đến cuối cùng anh vẫn phản bội tôi, phản bội cả lời hứa năm đó của chúng ta, 12 năm qua, cứ xem như tôi có mắt như mù, chúng ta chấm dứt đi! "Ầm" - Tiếng va chạm xen lẫn vào những lời nói đau thương, tạo thành nốt nhạc cuối cùng chấm dứt một bài hát. Đã kết thúc rồi! -...-...- Thân thể Đàm Gia Hi trôi nổi trong 1 khoảng không vắng, bốn bể đều đen đặc, kín mít không thấy ánh sáng. Đây là đâu? Là địa ngục hay thiên đàng? Tại sao tôi lại ở đây? - Huhu, tôi không chết, tôi không thể chết! Tôi không can tâm, tôi không can tâm! - Từ phía xa truyền đến tiếng khóc nức nở, vang vọng vào trong không trung, khiến Đàm Gia Hi bối rồi nhìn qua. Ở đây còn có người khác sao? Là ai vậy? Là ai đang nói không can tâm chết vậy? Thân thể cô trôi đến chỗ cô gái, là 1 cô gái đang ngồi khóc. Khi đến gần, Đàm Gia Hi liền lên tiếng hỏi - Cô bé, em là ai? Tại sao lại ngồi ở đây khóc vậy? Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên. Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Nếu bạn yêu thích tác giả PJH thì có thể đọc thêm truyện Chú À! Em Yêu Anh!, Phượng Hoàng Lửa
Lữ Uyển Thành đứng trước cổng công ty PJH, anh dựa người vào chiếc xe ô tô màu trắng, trên tay cầm điện thoại, khuôn mặt có chút lơ đễnh. Nghe xong, anh chậm rãi cúp máy, nhưng không nói một lời nào cả chỉ đứng im như vậy, tựa như đang suy nghĩ điều gì Oa Oa vừa đi ra khỏi cổng liền nhìn thấy Lữ Uyển Thành, cô bất giác bước đến, hỏi- Sao anh lại ở đây?Người đàn ông không trả lời, tự động mở cửa xe ra, nói- Lên Oa Oa chớp mắt ngạc nhiên, còn chưa kịp hỏi cái gì thì đã bị Lữ Uyển Thành nhét vào trong Này, anh làm gì vậy hả?Không thể chống trả lại được, Bạch Oa Oa đành hộc hằn ngồi vào chỗ của mình, nhìn người đàn ông phóng xe chạy. Trưng ra bộ mặt khó chịu một cách rõ ràng, cô lên tiếng- Anh hôm nay bị cái gì vậy? Rốt cuộc anh muốn đưa tôi đi đâu?Khuôn mặt Lữ Uyển Thành lạnh tanh không chút biểu cảm, đáp- Trung Quốc!- Trung Quốc? Tại sao đột nhiên lại về Trung Quốc? - Nhíu mày, Bạch Oa Oa bất ngờ Không tại vì sao cả, cô chỉ cần biết là hiện tại không thể ở Mỹ được nữa, tôi sẽ đưa cô về Trung Quốc tiếp tục việc làm ở chi nhánh chính, cuộc sống của cô vẫn được đảm bảo bình thường, chỉ là đổi môi trường một chút thôi.=============================================Lữ Uyển Thành đứng trước cổng công ty PJH, anh dựa người vào chiếc xe ô tô màu trắng, trên tay cầm điện thoại, khuôn mặt có chút lơ đễnh. Nghe xong, anh chậm rãi cúp máy, nhưng không nói một lời nào cả chỉ đứng im như vậy, tựa như đang suy nghĩ điều gì Oa Oa vừa đi ra khỏi cổng liền nhìn thấy Lữ Uyển Thành, cô bất giác bước đến, hỏi- Sao anh lại ở đây?Người đàn ông không trả lời, tự động mở cửa xe ra, nói - Lên Oa Oa chớp mắt ngạc nhiên, còn chưa kịp hỏi cái gì thì đã bị Lữ Uyển Thành nhét vào trong Này, anh làm gì vậy hả?Không thể chống trả lại được, Bạch Oa Oa đành hộc hằn ngồi vào chỗ của mình, nhìn người đàn ông phóng xe chạy. Trưng ra bộ mặt khó chịu một cách rõ ràng, cô lên tiếng- Anh hôm nay bị cái gì vậy? Rốt cuộc anh muốn đưa tôi đi đâu?Khuôn mặt Lữ Uyển Thành lạnh tanh không chút biểu cảm, đáp- Trung Trung Quốc? Tại sao đột nhiên lại về Trung Quốc? - Nhíu mày, Bạch Oa Oa bất ngờ Không tại vì sao cả, cô chỉ cần biết là hiện tại không thể ở Mỹ được nữa, tôi sẽ đưa cô về Trung Quốc tiếp tục việc làm ở chi nhánh chính, cuộc sống của cô vẫn được đảm bảo bình thường, chỉ là đổi môi trường một chút thôi.==========================================Stefan thuận lợi đưa Mã Nhược Anh thoát khỏi Rostchild, thậm chí là ra khỏi nước Đức. Anh đưa cô đến nhà riêng của mình, dành rất nhiều thời gian bên cạnh cô, quan tâm chăm sóc cả về thân xác lẫn tinh ngày sau, cuối cùng tâm trạng Mã Nhược Anh cũng đã trở nên tốt hơn, cô tự cải thiện khả năng ăn uống của mình, cũng tự đi ra ngoài hoạt động chân tay thay vì cứ nhốt mình trong bộ quanh vườn hoa sau nhà, Mã Nhược Anh chợt bắt gặp Stefan, khi ánh mắt hai người chạm nhau, bước chân của cô đã dừng theo bản năng bước gần tới chỗ cô, lên tiếng- Em cảm thấy tốt chứ?Mã Nhược Anh gật đầu, chậm rãi đáp- Ừm, một chút, cô nhìn anh hỏi - Stefan, tại sao anh biết tôi ở chỗ đó? Nhà giam của Rostchild rất bí mật, ngay trong bản đồ gia tộc cũng không vẽ, làm sao mà anh biết tôi đang ở đó vậy?Hành động chỉ một lần mà đã có thể nhảy xuống nơi của Mã Nhược Anh chứng tỏ Stefan biết chắc chắn cô đang ở đó. Anh dùng thuốc nổ để phá mái nhà, không phải ở chính giữa mà là ở một bên cố định, cho thấy anh biết rất rõ vị trí của cô ở đâu. Nhưng câu hỏi đặt ra ở đây là, làm thế nào anh ta biết?Stefan mím môi, đột nhiên nở một nụ cười mỉm, nói- Tôi biết em sẽ hỏi, nhưng không ngờ lại nhanh đến rồi, anh rút trong người ra một tờ giấy đưa đến trước mặt cô, lên tiếng- Vài ngày trước có một kẻ nặc danh đã gửi tin tức em bị giam giữ tại Rostchild đến chỗ tôi, hắn ta chỉ dẫn rất chi tiết nên tôi mới có cơ hội cứu em ra khỏi đó. Hắn còn đặc biệt nhắn tôi, em có hỏi thì hãy đưa cho em cái này, cùng với một câu nói. Nếu muốn tìm ra sự thật, em nhất định sẽ đến tìm trả lời của Stefan khiến Mã Nhược Anh bất ngờ, đồng thời trong đầu cô thấp thoáng vang lên một câu nói "Nhưng chúng ta sẽ còn gặp lại, nếu như cô muốn biết sự thật... cô sẽ đến tìm tôi."Không lẽ... kẻ nặc danh báo tin cho Stefan... chính là Adelric?Mã Nhược Anh cắn môi, cô rũ mắt nhìn mảnh giấy trên tay người đàn ông, liền vươn tay đến muốn lấy, thế nhưng ngay lúc đó, Stefan lại đột nhiên thu tay về. Hành động của anh khiến cô ngước mắt nhìn lên, đôi con ngươi phản ánh sự khó nhìn chằm chằm cô gái đối diện, ở khoảng cách gần, anh dường như có thể nhìn thấy chính mình trong đôi mắt của cô. Mấp máy môi, giọng nói anh có chút nhẹ đi- Nhược Anh, tôi biết em là một người có tâm tư thâm sâu, nhưng tôi hi vọng có một ngày em sẽ vứt bỏ được hận thù trong lòng, đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Tôi không biết ngày đó khi nào mới đến, nhưng dù có bao lâu, tôi cũng sẽ ở đây đợi em, đợi ngày em hoàn toàn hướng về tôi....Mã Nhược Anh nghe những lời nói thâm tình đó, sâu tận trong nội tâm một khắc ấy đã thật sự rung động. Lần đầu tiên sau nhiều năm, có một người nói lời yêu thương với cô, muốn cô chạm được đến hạnh phúc của chính mình. Nhưng mà... phải làm sao đây? Hiện tại... cô không Nhược Anh nhìn thẳng người đàn ông, rất lâu sau mới lên tiếng- Stefan.... đừng thích lời, cô dang tay rút mảnh giấy từ phía Stefan rồi quay người rời đi. Đó là lần đầu tiên cô thấy những bước chân của mình trở nên nặng nề như vậy, trong lòng... cũng rất đau anh là một người đàn ông tốt, anh xứng đáng có được thứ tình yêu đẹp đẽ hơn, chứ không phải chờ đợi từ một người sớm đã không còn cảm xúc gì nữa. Bây giờ, thứ tồn tại trong cơ thể này chỉ có thù hận, vậy nên thật xin lỗi... tôi không thể đáp lại tình cảm của anh. Chấp niệm của tôi quá lớn, tôi không muốn.... làm lỡ cuộc đời của anh..."Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào."
anh hai đừng chạy